Thế là một năm sắp qua đi. Khi đồng hồ điểm 12h thì đó cũng là lúc tớ muốn trút bỏ hết những nỗi buồn trong lòng (khi tớ viết câu truyện này - 10 phút nữa sẽ là 12h). Tớ ngủ quên rồi giật mình tỉnh dậy bởi tiếng pháo hoa. Tớ chạy thật nhanh. Từng chiếc pháo hoa sáng rực trên bầu trời. Rất đẹp ...nhưng tớ lại không vui như mọi năm. Tớ bỗng nhớ tới cậu. Tớ rất mong gặp cậu. Những lúc cậu buồn và thất vọng nhứt, tớ luôn là người an ủi cậu nhưng người cậu thik không phải là tớ. Có lẽ giờ cậu đang vui bên người ấy. Tớ thật lòng chúc phúc cho cậu.
Tớ luôn nhìn ra đường, mong gặp cậu, mong cậu sẽ chạy ngang qua nhà tớ dù chỉ là do một chút cảm giác của cậu. Nhưng tớ biết, chỉ là mơ thôi đúng không cậu. Tớ không thể nào bằng người ấy của cậu. Nhưng tớ luôn biết được giá trị của bản thân tớ. Và khi tớ viết câu chuyện này, có lẽ tớ và cậu sẽ là bạn thân suốt đời, đúng không?
Happy new year! Chúc cậu những điều tốt lành nhứt.